Số tiền tích cóp dành dụm hàng tháng, vợ chồng chị mua nhà đất tại TP. Hình ảnh dưới đây là của chị Hương Xuân, 35 tuổi.
Tết giản dị cho người ở trọ-Minh họa: Hoàng Anh
Vợ chồng tôi đều quê ở miền Bắc. Sau khi tốt nghiệp phổ thông trung học năm 2001, tôi rời làng và theo người anh họ vào Thành phố Hồ Chí Minh, nơi tôi làm việc cho một công ty sản xuất điện tử của Nhật Bản. Sau đó, tôi học thêm kế toán rồi xin vào làm việc tại tòa nhà văn phòng của công ty. Tôi gặp chồng khi ở chung phòng với chồng. Chồng tôi vốn là tài xế cho một công ty cảng biển. Do làm việc hiệu quả, có trình độ ngoại ngữ và có bằng luật nên chồng tôi mới được thăng chức.
Trước lễ hội mùa xuân (chúng tôi kết hôn vào đầu năm 2008), chồng tôi và tôi bắt xe buýt về nhà. Hồi đó đi du lịch giữa năm chúng tôi chỉ dám chạy xe đến đó vì vé máy bay đắt, không có khuyến mại rẻ như bây giờ. Nhưng từ khi cưới đến giờ, tôi chưa về quê nghỉ Tết lần nào và chồng tôi cũng chỉ về một lần vào dịp Tết Dương lịch năm 2014 nên bà ngoại năm đó là người lớn tuổi.
Tết bay chiều từ nam ra bắc, sau Tết thì từ bắc vào nam, ai cũng biết là đắt hàng. Ví dụ, năm nay có hơn 7 triệu vé khứ hồi hạng phổ thông. Và chúng tôi không thể đủ khả năng để hai đứa con của mình đi tàu hoặc ô tô và dành 30 giờ trên tàu, trong khi hành khách chạy xung quanh. Vì vậy, trong kỳ nghỉ lễ hội Xuân, cả gia đình vui vẻ ở lại TP.HCM, đây được coi là kỳ nghỉ dài ngày. Ngoài ra, trong năm nay, mẹ chồng tôi thường vào nam để chăm sóc con cái, đến Tết bà cũng không về quê cúng gia tiên nên chồng tôi dù là con trai trưởng cũng không cần. quay lại. Khách sạn bình thường luôn náo nhiệt, người ra vào rất náo nhiệt, mỗi ngày lễ tết đều yên tĩnh vô cùng, chỉ có ta gia chủ cùng ta. Chủ quán năm nào cũng mua mấy chậu vải bông để trong sân để tạo không khí Tết cho gia đình tôi cũng được dịp lây nhiễm này. Trong phòng trọ của tôi, tôi không trang trí gì cả. Diện tích chỉ khoảng 15m2 cộng thêm gác xép, đồ đạc ngày nào cũng đầy ắp, khó có thể đặt mai, quất và cả chậu hoa ở đó.
Nhà tôi không có đồ ăn để trang trí. Không có nhiều giao dịch. Vào những ngày rằm, mồng một hàng tháng, trên bàn thờ chỉ bày một đĩa hoa quả, một túi bánh, một lọ hoa. Tết đặc biệt hơn là có bánh chưng khác.
Về đồ ngọt, Guazi mời khách. Tôi không mua thêm, vì giỏ quà của cả hai công ty đã đủ cho hai vợ chồng. Thực tế, Tết của tôi không có nhiều khách: người thân, bạn bè, đồng nghiệp hầu hết đều về quê. Ngoài ra, chúng tôi ít khi ở nhà, đi gặp vài người bạn mới quen rồi đi thăm đường hoa, lễ chùa là hết ngày. Nói thật là phòng trọ rất nhỏ, vợ chồng tôi ngại mời khách đến chơi nên càng quyết tâm tiết kiệm, có tiền mua nhà.
Có lẽ chi phí duy nhất là một món quà Tết nho nhỏ. Những người đã giúp chúng tôi sinh hoạt và mua hàng hóa đã cung cấp một bộ quần áo mới cho mọi thành viên trong gia đình. Thường thì chúng ta đi làm, đi học, cặp vợ chồng con cái đều mặc đồng phục. Mỗi năm tôi chỉ mua quần áo mới cho bản thân, chồng con vào dịp lễ hội mùa xuân và sinh nhật. Tôi đã dự định số tiền này từ đầu năm, mỗi tuần sẽ dành 100.000 đồng để cho lợn ăn, đi chúc Tết, giết mổ và mua lợn.
Tết nhiều năm qua thật đơn giản nhưng chúng tôi rất vui khi đạt được mục tiêu sở hữu bất động sản tại Sài Gòn. Thưởng tết cho công việc kinh doanh của chồng tôi rất cao, chẳng hạn như năm nay 50 triệu mà tôi vẫn lĩnh lương tháng 13. Sau khi nhận tiền thưởng Tết, tôi lập tức để dành. Ngoài số tiền tiết kiệm hàng tháng, năm 2013, chúng tôi còn mua được mảnh đất 80m2 trên đường vào 8m ở quận 9 với giá 750 triệu đô la Mỹ. Sau khi mua đồng xu này, chúng tôi đã trả tiền tiết kiệm Tết hai lần trước khi vay 100 triệu đô la Mỹ. Giá bất động sản tăng đã đưa giá trị thị trường đất của chúng tôi lên gần 2 tỷ đô la Mỹ.
Đất trống chưa xây nhà, một phần là không có tiền, hơi xa chỗ làm của tôi, cách công ty tôi ở quận 7 khoảng 15 km, nhưng đường xá tương đối kém. Nhiều xe buýt và xe tải. Cuối năm 2017, vợ chồng tôi thế chấp mảnh đất này, vay ngân hàng 300 triệu cộng với tiền tiết kiệm, mua được căn nhà rộng 35m2 trong hẻm nhỏ TP Nha Trang, tầng 1 trệt, lầu 1 trệt. Hết thời gian thuê 700 triệu. Chúng tôi chuyển đến một ngôi nhà mới vài tuần trước lễ hội mùa xuân và không sửa chữa kịp thời.
Năm nay vẫn tổ chức mừng nhà mới và tổ chức lễ hội mùa xuânNó đơn giản. Nguồn cung vẫn không thay đổi. Chồng tôi cứ 200.000 người thì chỉ thưởng cho gia đình một cây quất nhỏ. Đối với gia đình tôi, hạnh phúc nhất là có thể ở nhà cùng nhau và cùng nhau ra ngoài làm việc vì chúng tôi phải làm việc theo ca và các cháu thường đi học. Trừ hai ngày chồng ăn Tết, thì 5 ngày chúng tôi ở bên nhau cũng đủ khiến cả nhà “vui như Tết”.
Hoàng Anh (ghi)
sửa đổi nhân vật