Hình ảnh dưới đây là của chị Bùi Thùy Chi, 36 tuổi, hiện đang sống và làm việc tại TP.HCM:
Cuối năm 2014, sau khi tích góp được 500 triệu, vợ chồng tôi quyết định bán căn nhà đã mua. Vì lấy chồng ở quận 12 gần Hóc Môn nên tôi chuyển về Tân Sơn Nhì quận Tân Phú để tiện cho việc học và đi làm của con.
Nó từng là khoảng cách giữa nhà và trường học. Con trai tôi hoặc công ty của tôi ở cách khách sạn khoảng 15 km. Sau khi mua nhà ở Johor Bahru, quãng đường có thể rút ngắn khoảng 10 km.
Căn nhà cũ 2 tầng, rộng 67m2, bán với giá 900 triệu USD, chúng tôi phải dành dụm hết tiền mới mua được nhà. Nhà có 2 lầu, diện tích 55m2, trong hẻm nhỏ có thể vào 4 chỗ. Với số tiền ít ỏi, hai vợ chồng quyết định mua căn nhà cũ với giá rẻ rồi quyết định sửa sang lại dần. Vào thời điểm đó, diện tích những ngôi nhà trên cùng một đường lái xe bằng diện tích sàn, nhưng vừa hoàn thành đã tiêu tốn 1,7 tỷ USD.
Ngôi nhà chúng tôi mua được xây dựng vào năm 2005 và tôi nghĩ tôi có thể sống thêm mười năm nữa mà không cần bảo dưỡng. Tuy nhiên, điều đáng tiếc là chúng tôi mới về ở được hai tháng, nhà hàng xóm lại bỏ tiền ra nâng cốt nền đường vào nhà thêm 50 cm, tức là nền nhà tôi sẽ đè lên nền đường. Trước cửa nhà tôi có hố ga, mùa mưa có nguy cơ bị tràn nước và triều cường cũng rất cao. .
Lúc đó, số tiền tiết kiệm của hai vợ chồng chỉ vỏn vẹn 10 triệu đồng nên vợ chồng tôi bàn nhau dựng hàng rào chắn trước nhà để chống ngập và tiết kiệm. Tuy nhiên, chồng tôi (làm việc trong ngành xây dựng trước khi chuyển sang làm nhân viên kinh doanh) chê nhà xây xấu và nguy hiểm nên anh ấy quyết định vay tiền để nâng nó lên. sàn nhà. Việc phá dỡ phần móng kéo dài hơn hai tuần, tiêu tốn của chúng tôi 70 triệu đồng, chồng tôi phải rảnh rỗi lo cho thợ ở nhà. Tết năm 2016 được bao nhiêu thưởng, tháng 3 năm nay chúng tôi đầu tư hết tiền sửa lại bếp và phòng khách, phá bức tường ngăn cách hai phòng tạo thành phòng thông nhau lớn, lắp tủ bếp, lắp lò sưởi, thay bồn rửa, quầy bar. , Tổng thiệt hại là 150 triệu đồng. Chồng tôi lại xin nghỉ để sửa nhà, doanh thu bán hàng giảm hơn một nửa.
Đầu năm nay, khi tôi chuẩn bị sinh cháu thứ 3, cả nhà cảm thấy mình tròn 5 tuổi. Có ít nhà vệ sinh hơn, vì vậy chồng tôi quyết định lên kế hoạch thêm nhà vệ sinh trong phòng ngủ trên lầu. Thêm nhà vệ sinh ở tầng trên đồng nghĩa với việc đường ống nước ở tầng 1 cũng bị ảnh hưởng ít nhiều. Lần sửa chữa này tiếp tục tiêu tốn của chúng tôi khoảng 80 triệu đô la Mỹ.
Khoảng Tết 2018, chồng tôi móc túi thưởng Tết và sơn sửa lại mặt ngoài ngôi nhà. Tôi gạt đi. Chỉ riêng chi phí sơn lại ngôi nhà đã lên đến hàng chục triệu đô la. Hôm trước, con tôi ốm nằm viện mấy ngày, tôi phải vay mượn chị gái để lo viện phí. Sửa nhà liên miên chẳng làm được gì, nhiều khi tốn kém, tôi phải đi vay mượn. Chưa kể mỗi việc sửa nhà đều tốn kém tiền bạc và ảnh hưởng đến sức khỏe gia đình, thậm chí con cái phải sơ tán về nhà ông bà nội. Chồng tôi sau khi nghe tôi phân tích thì xôn xao, không biết anh ấy có cai được “cơn nghiện” sửa nhà hay không. Trong nhiều khâu đầu tư phải có kế hoạch chặt chẽ, nếu không sẽ tốn nhiều sức lực, tiền của, nhất là việc đấu nối hệ thống điện, nước … – Việc phân chia công đoạn và bảo trì cần dựa trên các khía cạnh sau: Việc gì không cần thiết thì làm, từ cấp trên xuống cấp dưới sẽ thuận lợi hơn.
Ông Truyền cho biết, sửa nhà thường bao gồm hai hạng mục: 1. Các chức năng cần tân trang, sửa chữa và 2. Công việc làm đẹp mà không cần tăng độ sẵn có như thay gạch, thay mới hiện đại và đẹp hơn. Thiết bị ….- Ông Truân cho rằng, nếu đây là nhà để ở, thay vì buôn bán kinh doanh thì mọi việc trang trí, sửa chữa nhà cửa đều phải được liệt vào hàng “tài sản”, họ sẽ không cho. Mang lại lợi nhuận, nhưng sẽ chỉ hao mòn theo thời gian. Ai cũng đầu tư vào bất động sản ít nhiều nên phù hợp với khả năng tài chính và nhu cầu cuộc sống. “Cũng giống như việc sử dụng điện thoại, bạn sẽ muốn biết mình muốn thay iPhone X hay mua Note 8. Bạn sẽ phải phân tích cách thức hoạt động của điện thoại, những dịch vụ mà nó cung cấp cho công việc của bạn hay chỉ mua để qua chảnh”, tòa nhà so sánh. Thầy Truyền.
Hoàng Anh (Ghi)